NHỮNG BÀI
VỀ HỌP MẶT HOUSTON
NGÀY HỌP MẶT TRUNG HỌC
THỦ ĐỨC TẠI HOUSTON 2008
Kính thưa
Quí Thầy Cô, thưa các anh chị em của trường
THTĐ,
Em là một
người không yêu thơ văn, nhưng có một bài
thơ với 4 câu sau đây em đă không thể nào quên gần
40 năm qua:
Anh lái đ̣ ơi anh giống tôi
Đ̣ anh chở khách bốn
phương trời
Đ̣ vừa tới bến người
lên hết
Vạn nẻo người đi có thế
thôi.
Đêm nay,
chúng em những học tṛ nhỏ ngày nào của trường
Trung Học Thủ Đức đă tụ họp về
đây, với một con số rất ít ỏi nếu phải
so sánh với tổng số học sinh của trường
THTĐ, nhưng là những người học tṛ với
trái tim nhung nhớ lớn, đủ làm ấm lại t́nh
thầy tṛ của một thời đă qua trong đêm nay.
Thầy cô
ơi, cho dù thời gian có thay đổi màu tóc, có thay đổi
h́nh dáng, chúng em vẫn luôn là những học tṛ nhỏ của
thầy cô.
Chúng em đă
may mắn gặp lại thầy Đ́nh, vẫn với lối
nói hấp dẫn lôi cuốn; thầy Tâm đă đến
đây từ Pháp; thầy cô Phế đến từ Canada;
cô Phế là hoa khôi của Thủ Đức ngày xưa; thầy
Chung vẫn nghiêm nghị, cười nhẹ và ít nói; thầy
Giới với niềm đam mê âm nhạc; thầy
Đăng nhỏ nhẹ, hiền từ; cô Ngọc Dung thật
phúc hậu; cô Khanh hiền và đẹp và lúc nào cũng bên
cạnh thầy Bào; cô Lan Hương người đă mang
hạnh phúc đến cho thầy Chung; và cô Kỳ Diệu
cô giáo người Huế với dáng người nhỏ nhắn
thật xinh... Cô Lan Hương và cô Kỳ Diệu đă trẻ
trung hóa thành phần ban giáo sư của THTĐ, hai bông hoa
xinh đẹp của đất Thần Kinh Huế.
Thời gian
4 ngày đă trôi qua thật mau, chúng em sẽ không bao giờ
quên được ngày họp mặt năm nay. Xin
được mượn lời của thầy Đoàn
Phế để nói thay cho ḷng biết ơn đến quí
thầy cô ở Houston, các tṛ Tân, Biên, Kiên, Hoàng, Tuấn, Hiếu...
và các rể dâu của Trung Học Thủ Đức.
"Cám
ơn tất cả các anh chị cựu đồng nghiệp
và các em cựu học sinh Thủ Đức đă đón tiếp
và lo lắng cho chúng tôi thật đầy đủ với
tất cả tấm chân t́nh trong suốt thời gian họp
mặt Trung Học Thủ Đức tại Houston vừa
qua."
Trần Thị Hằng
(Khoá 4, với 4 tṛ Tân, Tuấn,
Riu, và Hằng )
VẪN LÀ EM
Học hành
giờ giấc đă căng,
Thế mà em
vẫn siêng năng giúp đời .
Yêu thưong,
phục vụ bao người ,
Ốm
đau , cùng khổ - nụ cười yêu thương .
Bỗng
dưng xa cách ngàn phương ,
Mười
năm gặp lại giảng đường Ca Li .
Em nào có đổi
thay chi ,
Thành cô dạy
toán vẫn ghi lời thầy .
Người
bất hạnh , kẻ không may ,
Tấm ḷng
nhân ái tháng ngày không phai .
PVT (do HVT giới thiệu)
Chuyện bên lề những
ngày họp mặt Houston
ĐI LẠC
Vũ Ôn Đ́nh
Cuộc
họp mặt tại Houston ngoài những niềm vui, những
kỷ niệm khó quên, đối với tôi c̣n có những mẩu
chuyện vui đáng nhớ: đi lạc.
LẠC
ĐƯỜNG
1- Chủ nhật 19 tháng
mười: Tân mời nhóm thầy tṛ tại Houston tới
nhà hàng Cửu Long để biết địa điểm,
chọn món ăn...V́ đường khá xa lại lái xe dở,
tôi và cô Kỳ Diệu phải đi nhờ xe thầy Chung.
Mặc dù đă có bản đồ ghi rơ vị trí, lại
có cô Hương và tôi làm cố vấn xe vẫn đi quá
ba, bốn đèn xanh đỏ, phải ghé vào cây xăng hỏi
thăm Mẽo mới t́m thấy nhà hàng. Tụi tôi đă tới
trễ khoảng mười lăm phút. Hơn mười
phút sau, Tuấn, một cựu học sinh đă sống ở
Houston gần ba mươi năm và là một thổ công bản
địa mới xuất hiện với câu nói đầu
tiên: "em bị lạc đường".
2- Chủ nhật 26 tháng
mười: Sau chuyến du ngoạn San Antonio, mọi
người về họp mặt tại nhà Tân. V́ cô
Hương phải đi làm sáng hôm sau nên đă phải về
sớm cùng cô Kỳ Diệu. Cô Hương dặn thầy
Chung ở lại cùng thầy Tâm và thầy Đăng nên về
vào khoảng 10 giờ. V́ quá vui "không nghe lời vợ"
măi 12 giờ sau khi cắt bánh mới lái xe đưa hai ông
bạn trở về. V́ quá tin vào máy chỉ đường
của thầy Tâm, thầy Chung đă đưa xe đi vào
những con đường lạ hoắc loanh quanh mất
quá nửa giờ mới t́m được đường
về.
3- Sáng thứ hai 27 tháng
mười: V́ tối chủ nhật khá đông thầy tṛ
ngủ tại nhà Tân, sáng thứ hai, Hoàng cựu học
sinh, tay lái xe số 1 Hoa Kỳ đưa cô Ngọc Dung lên bến
xe đ̣ Grayhound. Tôi cũng quá giang để Hoàng chở về
nhà. Trên xe c̣n có hai cựu học sinh tháp tùng là Riu Oregan và Hằng
Cali. Tài xế lại bị lạc đường loanh
quanh ở downtown cả mười phút không t́m được
bến xe. Hằng phải dùng cell phone gọi hỏi
thăm đường và yêu cầu xe đợi thêm ít
phút. Hú vía xe của Hoàng tới bến đúng một phút
trước giờ xe chạy. Cô Ngọc Dung nói:"cô phải
ngồi niệm Phật". Cũng ngày thứ hai, mặc
dù 3 giờ sáng vợ chồng Hiếu Thủy mới dời
nhà Tân về Beaumont cách hơn 100 miles mở cửa tiệm.
Năm giờ chiều Thủy lại lái xe trở lại
nhà Tuấn ở Houston, mặc dù con đường này Thủy
đă lái xe đi lại nhiều lần, nhưng hôm nay tự
nhiên...đi lạc ít nhất mười lăm phút.
LẠC TRƯỜNG
Tối thứ bảy
trong bàn tiệc con gái tôi ngồi có hai người trẻ
tuổi lạ mặt. Sau một lúc tṛ chuyện, "cô
bé" cho con gái tôi biết cô là học sinh THTĐ sau 1975
"trường Đức Minh cũ". Nghe tin THTĐ họp
mặt cô đă kéo một người anh tới tham dự.
Tới nơi mới biết là đă “lạc trường”.
Tuy nhiên thấy quá vui cả hai anh em đă ở lại cho
tới giờ giải tán.
Sáng hôm sau cô c̣n đưa
thêm sáu người quen biết tháp tùng THTĐ đi du ngoạn
San Antonio. Thú vị hơn nữa là trên xe, thầy tṛ
THTĐ vui đùa ca hát. Một bà khách đă t́nh nguyện lên
tŕnh bày mấy bài ca Bắc. Nghe mấy câu Quan họ, tôi
đă hỏi "bà quê ở Bắc Ninh?" bà đă trả
lời:"thưa phải". Tôi lại hỏi thêm:
"có anh trai Biên ḥa đi theo không đó?" Bà chỉ mỉm
cười.
LẠC NHÀ
Hai đêm thứ bảy
và chủ nhật tôi chỉ ngủ được ba, bốn
tiếng. Trưa thứ hai, Hoàng đưa về tới
nhà là lăn ra ngủ. Phải để hai đồng hồ
báo thức tôi mới dậy nổi để đi đón
cháu ngoại ở trường lúc 2 giờ. Trên đường
về, sau năm phút lái xe, tôi ngừng và bảo cháu "con
xuống xe vào nhà đi chứ". Nghe cháu trả lời
"không phải nhà ḿnh, ông ngoại!", tôi hoảng hốt
dụi mắt nh́n, phải một lúc lâu mới nhận ra
không phải nhà ḿnh thật!
Lại phải lái xe loanh
quanh mấy phút mới về được đến
nhà.
NHƯ MỘT GIẤC
MƠ
(Tường
thuật buổi họp mặt gia đ́nh cựu học
sinh trường Trung Học THỦ ĐỨC tại
Houston – Texas – Hoa Kỳ)
Thế là cuộc họp
mặt Gia Đ́nh Trung Học Thủ Đức được
thành h́nh, đối với tôi như là một giấc mộng,
v́ chỉ cách đây chừng vài ba năm th́ đây là chuyện
không tưởng. Ban cố vấn gồm có quư thầy
Vũ Ôn Đ́nh, Trần Ngọc Giới, Hồ Vạn Chung, cô
Vũ Thị Lan Hương, cô Nguyễn Thị Kỳ Diệu;
cựu học sinh có chị Đỗ Thị Biên, chị
Trần Thị Kiên và phu quân Phạm Văn Bá, anh
Trương Vũ Tuấn và phu nhân Trương Minh Xuân, anh
Đặng Chí Hiếu và phu nhân Hồ Thủy, anh Nguyễn
Hoàng, Tân và Cúc, sau đó được thêm anh Đỗ
Vũ. Thư gởi đi, thiệp hồi báo chẳng
được bao nhiêu, làm ban tổ chức lo lắng. Một
cô giáo đă than phiền rằng: "Trường Ta học
sinh cũng nhiều mà sao thấy đi họp mặt chẳng
được bao nhiêu”. Chị Xuân Mai thật nhiệt
t́nh, chị nói: Tân ơi, chị góp phần một tấm
bảng Trung Học Thủ Đức. Tân nói: Tân muốn cuộc
họp mặt này với chủ đề Trường
Cũ T́nh Xưa nên Tân định có một tấm phông có
h́nh trường Trung Học Thủ Đức cho có vẻ
trang trọng. Chị Xuân Mai vui ḷng nhận giúp chuyện
này. Khi được tin một số thầy cô và cựu
học sinh của các trường khác được
đi đến Hoa Kỳ bằng thư mời th́ chị
Xuân Mai đă mời thêm các bạn học khi xưa.
Nhưng sau khi phỏng vấn th́ chỉ có các chị Phan Nguyệt Thu, Nguyễn
Thị Bích Nguyệt, Lê Thị Tô Huệ, Lê Kim Huê được
cấp Visa đến Hoa Kỳ dự buổi họp mặt.
Ban tổ chức thật là bận rộn đưa
đón thầy cô và các cựu học sinh từ
phương xa về. Thầy Hiệu Trưởng Nguyễn
Văn Tâm và thầy Luyện Quang Đăng ở nhà thầy
Chung, thầy Bào Cô Khanh ở nhà thầy Giới, Nguyễn
Hoàng đi đón thầy cô Đoàn Phế và cô Nguyễn Thị
Ngọc Dung. Anh Trương Vũ Tuấn đón chị
Nguyệt Thu, chị Kim Huê, chị Tô Huệ từ Việt
Nam sang, chị Trần Thi Kiên đón chị Minh Phượng,
chị Đỗ Thị Biên đón chị Ánh Nga, chị
Đỗ Thị Danh, chị Xuân Mai và chị Bích Nguyệt.
Tân đón Trần Thị Hằng và Nguyễn Thị Riu là
hai người bạn cùng lớp ngày xưa.
Cuộc họp mặt khởi
đầu từ nhà hàng Phố Xưa, nhưng v́ nhà hàng
đóng cửa nên đổi lại là nhà hàng Cửu Long.
Chương tŕnh theo như dự định khai mạc là
7:00 chiều nhưng v́ chương tŕnh văn nghệ quá
đặc sắc với khá nhiều tiết mục nên ban
tổ chức đổi lại là 6:30 để có đủ
thời giờ cho chương tŕnh văn nghệ. Khoảng
5:30 chúng tôi đến nhà hàng th́ đă thấy thầy cô và
các cựu học sinh đến khá đầy đủ.
Những tà áo dài xanh, vàng, trắng, đỏ, hợp lẫn
với tiếng cười đùa, gọi nhau ơi ới,
những tiếng thầy thầy, cô cô làm sống lại tuổi học tṛ
dưới mái trường xưa.
Khi thấy mọi người
đầy đủ, M.C Đỗ Thị Biên với tà áo
trắng thướt tha tuyên bố khai mạc buổi họp
mặt. Sau nghi thức thường lệ, đại diện
ban tổ chức chào mừng thầy cô, quan khách và cựu
học sinh, và đôi lời nói lên tấm ḷng của ḿnh
đối với thầy cô cũ.
Sau đó, nhóm cựu nữ sinh với các tà áo dài đủ
màu lên sân khấu hợp ca bản Trường Làng Tôi để
chào mừng thầy cô và quan khách cùng các cựu học sinh.
Nghe lời ca: "Trường làng tôi... không giây phút tôi quên
nơi sống bao kỷ niệm ngày xanh” ḷng tôi lại
nghĩ đến ngôi trường Trung Học Thủ
Đức ngày nào, ngôi trường có vài dẫy lớp học,
có hàng rào, được bao bọc xung quanh bởi những
con đường đất đỏ, có bóng mát cây xanh,
đầy ắp những kỷ niệm tuổi học
tṛ. Bản nhạc đă chấm dứt nhưng dư âm bản
nhạc như vẫn c̣n ở đâu đây. Sau đó là
đại diện ban cố vấn thầy Vũ Ôn
Đ́nh, và thầy Hiệu Trưởng Nguyễn Văn Tâm
phát biểu cảm tưởng về buổi họp mặt.
Các thầy rất xúc động khi gặp lại đồng
nghiệp cũ và các học tṛ thân yêu của ḿnh năm
xưa. Tiếp đến là phần giới thiệu thầy
cô cùng các cựu học sinh tham dự. Từ xa về có thầy
Hiệu Trưởng Nguyễn Văn Tâm (Pháp), thầy cô
Đoàn Phế (Canada), thầy Luyện Quang Đăng
(California), thầy Đoàn Trọng Bào, cô Ngô Ngọc Khanh (San
Jose California), cô Nguyễn Thị Ngọc Dung (Dallas Texas). Cựu
học sinh có: chị Nguyệt Thu, Bích Nguyệt, Kim Huê, Tô
Huệ đến từ Việt Nam. Chị Trần Thị
Minh Phượng từ Canada, chị Nguyễn Ánh Nga từ
Florida, chị Nguyễn Xuân Mai từ Arizona, chị Trần
Thị Hằng từ California, chị Nguyễn Thị Riu
từ Oregon, anh Đào Huỳnh Nhựt từ Atlanta - Georgia
, chị Đỗ Thị Danh từ California, anh Nguyễn
Hưng từ California, anh Lương Tấn Tài từ San
Jose - California. Houston có thêm cựu học sinh Vũ Mộng
Chi và rể Nguyễn Duy Khang, Khang chơi Key board và là con rể
thầy Đ́nh, cựu học sinh Nguyễn Linh Duy, Nguyễn
Kim Nga, Nguyễn Thị Thiên Hương và phu quân. M.C Đỗ
Thị Biên nói hôm nay vui quá, bạn bè về thật là
đông, thôi Tân làm M.C luôn đi, thế là chị giao Micro lại
và đến chung vui các bạn cùng khóa. Tiếp đến
là mục tặng quà lưu niệm đến thầy cô.
Chị Trần Thị Hằng (phụ tá M.C) v́ mới liên
lạc được với thầy cô, quá xúc động,
rưng rưng nước mắt. Hằng nói: “Ngày hôm nay thật
cảm động, biết ḿnh khóa 4 ban Anh Văn lại học
ban B nữa. Ngày xưa em không thích học Việt Văn v́
em viết rất dở, em thích đọc thơ mà không biết
tên tác giả, em nhớ nhất 4 câu thơ sau :
Anh lái đ̣ ơi, anh giống
tôi,
Đ̣ anh chở khách khắp
phương trời.
Đ̣ vừa tới bến
ngừng lên hết,
Vạn nẻo người
đi có thế thôi.
Mấy
câu thơ này nó ám ảnh em gần 20 năm. V́ chúng em không
bao giờ quên ơn các thầy cô, cho dù ngày hôm nay chúng em
đă có dâu, có rể, có cháu nội, cháu ngoại, nhưng
ngày hôm nay đứng trước các thầy, chúng em thật
xúc động, xúc động của một người học
tṛ, ngày hôm nay thấy thầy ḿnh luống tuổi, nhưng
cái nét của thầy ḿnh vẫn là nét trẻ của ngày
nào, bước vô lớp, mong học tṛ của ḿnh phải
học cho giỏi, nên cố gắng làm mặt nghiêm để
học tṛ sợ, nó học cho giỏi. Ngày hôm nay chúng em vẫn
mang những h́nh ảnh của các thầy như thuở
đó, với ḷng trân trọng biết ơn đó, chúng em
xin có tí quà lưu niệm, kính gởi đến các thầy,
để các thầy thấy rằng chúng em không bao giờ,
cũng như người lái đ̣ bên sông. Cho dù hôm nay sự
hiện diện của chúng em hiếm hoi, nhưng đây là
đại diện những tấm ḷng của những
người học tṛ luôn luôn nhớ đến thầy
ḿnh. Sự thành công của
chúng em ngày hôm nay không phải là không có sự hiện diện
của các thầy mà phải nói rằng đó là sự giúp
đỡ rất lớn lao để chúng em có ngày hôm nay”.
Lời nói chân t́nh của Hằng đă làm xúc động mọi
người. Thầy cô cũng có người chậm chậm
lau ḍng nước mắt v́ tấm chân t́nh của người
học tṛ năm xưa. Sau cơn cảm xúc, Hằng xướng
danh từng cựu học sinh mang những tấm plaques chứa
cả tấm chân t́nh lên tặng thầy cô. Tṛ Phạm Quang
Tân tặng thầy Hiệu Trưởng Nguyễn Văn
Tăm, tṛ Nguyễn Xuân Mai tặng thầy Luyện Quang
Đăng, tṛ Lương Tấn Tài tặng thầy
Đoàn Phế, tṛ Nguyễn Hưng tặng cô Ngô Ngọc
Khanh, tṛ Nguyễn Thị Bích Nguyệt tặng thầy
Đoàn Trọng Bào, tṛ Đỗ Vũ tặng cô Nguyễn
Thị Ngọc Dung, tṛ Đỗ Thị Biên tặng thầy
Vũ Ôn Đ́nh, tṛ Trần Thị Kiên tặng thầy Trần
Ngọc Giới, tṛ Trương Vũ Tuấn tặng cô
Vũ Thị Lan Hương, tṛ Đặng Chí Hiếu tặng
thầy Hồ Vạn Chung và tṛ Nguyễn Hoàng tặng cô
Nguyễn Thị Kỳ Diệu.
Chị Bích Nguyệt đại diện nhóm học
sinh từ Việt Nam có đôi lời với thầy cô và
đọc đôi lời của thầy cô ở Việt
Nam chúc mừng cuộc họp mặt. Sau đó, nhóm hợp
ca nữ lại một lần nữa lên sân khấu hợp
ca bài Bụi Phấn để tặng thầy cô. Các nàng kẹp
tóc của ngày nào cất tiếng hát:
Khi thầy viết bảng,
bụi phấn rơi rơi.
Có hạt bụi nào , rơi
trên bục giảng,
Có hạt bụi nào
vương lên tóc thầy....
Em
yêu giây phút này
Thầy em, tóc như bạc
thêm
bạc thêm v́ bụi phấn
Đă cho em bài học hay
Mai sau lớn lên người
Làm sao có thể nào quên ?
Ngày xưa thầy dạy dỗ
Khi em tuổi c̣n thơ....
Lời ca thật tuyệt
vời, các nàng kẹp tóc say sưa hát như cố níu lại
tuổi thơ và dư âm ngày cũ. Nhà hàng bắt đầu
mang thức ăn ra, có lẽ đây là cơ hội hiếm
có để đăi thầy cô cũ, bạn bè xưa. Các cựu
học sinh từ Việt Nam sang nên các cựu nữ sinh
trong ban tổ chức đặt bàn tiệc thật là thịnh
soạn, những món ăn nổi tiếng của nhà hàng
đều xuất hiện trên bàn tiệc. Để giúp
vui chương tŕnh văn nghệ chị Minh Phượng
biễu diễn đàn Tranh bài Quê Mẹ. Cô Đoàn Phế,
vui với học tṛ cũng lên hát bài Thương Ca Mùa Hạ.
Thầy Giới, cô Khanh, Minh Phượng, Ánh Nga, Hưng, Tấn
Tài, và hai người em vợ của thầy Giới hợp
ca bài Con Đường Vui (thầy Giới đă bỏ biết
bao nhiêu là công sức cho bài hợp ca này nên nghe rất là
hay), chị Nguyệt Thu hát bài Lưu Bút Ngày Xanh.
Chương tŕnh văn nghệ tạm ngưng để
M.C giới thiệu Nguyễn Hưng nói đôi lời về
Đặc San Trung Học Thủ Đức năm 2008.
Hưng đă bỏ biết bao nhiêu là công sức cho tờ
Đặc San, cám ơn Hưng thật nhiều.
Chương tŕnh văn nghệ được tiếp tục
với chị Ánh Nga ngâm thơ bài Cần Thiết của
nhà thơ Nguyên Sa. Hưng tiếp tục với bài hát
Mưa Trên Phím Ngà, tiếp nối là màn hợp ca bài Vó Câu
Muôn Dặm do thầy Giới, cô Khanh, Minh Phượng, Ánh
Nga, Hưng, Tấn Tài, 2 người em vợ Thầy Giới.
Hồ Thủy, nàng dâu THTĐ vợ của Nguyễn Chí Hiếu
hát bài Trường Cũ T́nh Xưa. Cô Khanh, Tấn tài,
Hưng hợp ca bài Hoa Bướm Ngày Xưa (Khi cô Khanh
email ghi danh bài hát, Tân lại tưởng là ban hợp ca Hoa
Bướm Ngày Xưa, nên khi cô Khanh thấy không có trong
chương tŕnh văn nghệ, lúc đó Tân mới biết
ḿnh lầm lẫn, thành thật xin lỗi cô, Tài và Hưng
). Chương tŕnh văn nghệ vui nhộn hẳn lên với
cặp vũ sư Xuân Mai & Bích Nguyệt với màn biểu
diễn Tango (Chị Xuân Mai đóng vai nam), Lương Tấn
Tài tiếp nối bài Cho Tôi Lại Từ Đầu. Ban hợp
ca của thầy Giới lại tiếp tục với bài
Nương Chiều (Cám ơn thầy Giới, cô Khanh, Minh
Phượng, Ánh Nga, Hưng, Tấn Tài, hai người em vợ
Thầy Giới đă bỏ nhiều công sức cho các bài hợp
ca). Chị Tô Huệ hát một bài hát nói về tuổi học
tṛ. Nguyễn Hưng, Tấn Tài song ca bài Green Fields (Đồng
Xanh), Cô Hàng Nước. Chị Nguyệt Thu hát bài Đường
Xưa Lối Cũ. Ngoài ra v́ quá vui, thầy Đoàn Phế
cũng lên sân khấu với bài Phượng Hồng...
Đêm đă về khuya, cuộc
vui nào rồi cũng tàn, buổi họp mặt được
chấm dứt sau màn cắt bánh (Ở Houston Tân thường
dự các buổi họp mặt với các anh chị Phan
Thanh Giản & Đoàn Thị Điểm, nên khi nghe có cuộc
họp mặt của Gia Đ́nh Trung Hoc Thủ Đức
th́ các anh chị vùng Northwest Houston tặng bánh chúc mừng).
Chụp h́nh lưu niệm, nói về chuyến đi San
Antonio ngày hôm sau. Sau khi tan tiệc, rời nhà hàng, lúc đó
cũng khoảng 11.00 giờ đêm.
Buổi du ngoạn thành phố
San Antonio đông ngoài dự định của ban tổ chức,
tổng cộng là 40 người (Có thêm 6 người của
Trường Đức Minh, lư do v́ thấy các cựu học
sinh về dự không được bao nhiêu nên ban tổ chức
có nhờ đọc trên đài Little Saigon và đài Saigon
Houston 3 ngày để có thêm được người nào
hay người nấy, mà bây giờ Trường Đức
Minh lại đặt tên là THTĐ nên mới có sự ngộ
nhận như vậy). Theo dự định sẽ đi
thăm Thạch Động, và Thành Alamo, River Walk. Tuy nhiên,
khi đặt xe Bus, con gái anh Hiếu không biết Thạch
Động là ǵ nên nghĩ có lẽ là Sở Thú, nên đặt
đi Sở Thú và Alamo, River Walk. Chuyện này biết
được khi đang trên xe nên mọi sự đều
lỡ làng. Ban Tổ chức thành thật xin lỗi thầy
cô và các anh chị cựu học sinh. Anh Phạm Văn Bá là
rể THTĐ, phu quân của chị Trần Thị Kiên là
hướng dẫn viên, anh giới thiệu thành phố
Houston, thành phố San Antonio, di tích lịch sử thành
Alamo... Sau khi ghé thăm di tích lịch sử Alamo, River Walk, Sở
Thú... chụp h́nh lưu niệm, xe bus trỏ lại thành phố
Houston lúc 5 giờ chiều.
Buổi họp mặt tại
Quán Văn cũng là buổi họp mặt chót, các nữ
sinh ngày xưa trổ tài nội trợ, các món ăn thật
là ngon, khung cảnh ấm cúng ngoài vườn, chương
tŕnh văn nghệ tự biên, tự diễn thật là vui
nhộn. Thầy Hiệu Trưởng Nguyễn Văn Tâm kết
thúc chương tŕnh văn nghệ bằng bài Phút Cuối
của nhạc sĩ Lam Phương. Thầy ơi, Ngày
Xưa thời c̣n đi học tụi em gặp thầy là
tránh xa xa, v́ bị kêu lên văn pḥng là có chuyện rồi.
Bây giờ mấy chục năm sau, gặp lại thầy,
vẫn dáng dấp phong độ như xưa, trong không khí
ấm cúng của Quán Văn, đầy ắp t́nh thầy
tṛ, được nghe thầy
hát bài Phút Cuối, h́nh ảnh này măi măi không bao giờ quên
được. Đến khoảng
gần 11 giờ tất cả thầy, cô và học tṛ kéo
nhau vào trong nhà, cắt bánh chia tay. Cuộc cắt bánh chia tay
thật là cảm động. Sau phần phát biểu của
chị Xuân Mai với cặp mắt đỏ hoe v́ xúc
động, chị Nguyệt Thu long lanh ngấn lệ, cúi
đầu chào mọi người. Chị nói: "Con rất
xúc động, con không thể nghĩ rằng chúng con qua
đến bên này đúng như sở nguyện, thật sự
như người nằm mơ, khi ngủ mở mắt
ra không biết ḿnh đang ở đâu, mặc dù đă sang
nước Mỹ này rồi, có khi ngủ mở mắt lên
con cứ tưởng chúng con c̣n ở Việt Nam. V́ chúng
con nghĩ rằng chúng con đang ở Việt Nam, con xin
cám ơn các thầy cô, các bạn và vợ chồng anh Tân
đă tạo điều kiện cho chúng con đứng trên
đất nước này, cũng như được
đứng trước mặt thầy cô để dự
chung vui ngày hôm nay, con chỉ biết có thế thôi. Một lần
nữa con xin chân thành cám ơn các thầy cô, các anh chị
và các bạn”. (Khi đánh những lời nói này của chị
Nguyệt Thu qua email Thầy Luyện Quang Đăng gởi
qua, Tân cũng nhạt nḥa lệ v́ tấm chân t́nh của chị
đối với thầy cô cũ, bạn bè xưa. Chị
đă trải qua bao nhiêu là khó khăn, vé máy bay khứ hồi
từ Việt Nam Hoa Kỳ đối với người
quê hương yêu dấu đâu phải là nhỏ, cám ơn
tấm thạnh t́nh của các chị). Sau đó thầy tṛ
nắm tay nhau thành một ṿng tṛn, những ṿng tay xiết
chặt lẫn nhau như cố níu lại những dư
âm của buổi họp mặt và hát những bài hát thuở
xa xưa thời đi học. Để kết thúc cho bài
tường thuật, Tân xin dùng lời phát biểu của
một chàng rể Trung Học Thủ Đức là anh Nguyễn
Hữu Sử, phu quân của chị Đỗ Thị Biên:
“Tôi đă từng tham dự nhiều buổi họp mặt,
tôi chưa từng thấy có buổi họp mặt nào chân t́nh, đầy t́nh Thầy
Tṛ như buổi họp mặt đêm hôm nay”.
Houston, 31 tháng 10 năm
2008
Phạm Quang
Tân , Khóa
4
NHỚ MĂI KHÔNG QUÊN
Chuyến đi Mỹ lần
này không như những lần trước, ḷng em bỗng
thấy nôn nao v́ sắp được gặp Thầy Cô và
bạn bè mà đă hơn 30 năm chưa gặp. Những
ngày sống tại nhà Xuân Mai tại Arizona để chuẩn
bị văn nghệ cho ngày họp mặt, em cứ ngỡ
như là đang c̣n tuổi học tṛ, hai đứa cứ
măi kể chuyện ngày xưa nên không ngủ được.
Ngày Họp Mặt, thầy
Đ́nh và Tân cùng các bạn trong Ban Tổ Chức lo rất
là chu đáo nên buổi họp mặt thành công rực rỡ.
Em gặp lại thầy Bào, cô Khanh, thầy Đăng, thầy
Giới, thầy Tâm, thầy Chung, cô Hương, thầy cô
Đoàn Phế, và nhất là gặp lại cô Ngọc Dung.
Nổi bật nhất
năm nay, Khoá 2 của chúng em khá đông, nên thật là vui nhộn.
Lần đầu tiên tụi em, Bích Nguyệt, Kim Huê, Nguyệt
Thu và Tô Huệ từ Việt Nam qua, có Minh Phượng từ
Canada, Ánh Nga từ Jacksonville, Florida, Đỗ Thị Danh từ
Cali. Ôi! không sao nói hết được t́nh cảm của
em lúc bấy giờ.
Những đêm không ngủ
tại nhà Biên và Tân cũng đă để lại nhiều
ấn tượng không bao giờ quên. Nhớ măi một
ngày đi chơi xa ở San Antonio, em cảm nhận không có
một trường học nào như trường Trung Học
Thủ Đức v́ t́nh cảm thầy cô đối với
học tṛ như cha mẹ và gần gũi như t́nh anh em.
Cùng nhau ca hát kể chuyện, trên xe vang măi tiếng cười...
thật là nhớ măi không quên.
Đêm chia tay bùi ngùi và nhiều
cảm xúc, cảm tưởng của Thầy Cô, Xuân Mai,
Nguyệt Thu và Tân đă không ngăn được những
gịng nước mắt, giây phút ấy như c̣n đọng
lại trong tâm tư của mọi người.
Đêm đă về khuya
mà chúng em vẫn c̣n thao thức không ngủ, thức suốt
một đêm tṛ chuyện với Tân đến 3 giờ
sáng.
Những t́nh cảm thân
thương của thầy cô và các bạn trong những
ngày tại Houston đă làm cho em nhớ măi không quên.
Arizona, 1 thang 11, 2008
Nguyễn Bích Nguyệt (Khoá 2)
Cảm Nhận Từ Một Chuyến
Đi
Chiếc máy bay rời phi
trường Tân Sơn Nhất, đưa ba đứa ḿnh
đến một phương trời xa lạ mà mọi
người đều cho là thiên đường (?) : Thành
phố Houston, nơi Họp Mặt thầy cô và bạn bè
năm 2008. Ngoài hành lư, chúng ḿnh c̣n mang theo những tâm trạng
khác nhau, buồn vui lẫn lộn, mà không thể diễn tả
bằng lời.
Khó khăn trước mắt
là việc bất đồng ngôn ngữ, những câu chuyện
cười ra nước mắt trên đoạn đường
đến Mỹ.
Đến phi trường
Houston vào lúc 11 giờ khuya, đang ngơ ngác để t́m
chỗ nhận hành lư, bỗng nhận ra Trương Vũ
Tuấn, người đến đón đoàn Cựu Hoc
Sinh từ Việt Nam qua, tụi ḿnh rất vui mừng và cảm
động. Tất cả đều về nhà của Tuấn.
Hai ngày ở tại nhà Tuấn,
chúng ḿnh tưởng chừng như đang c̣n ở quê nhà,
v́ tại nơi đây có nhiều người Việt Nam
sinh sống. Sự tiếp đón chu đáo của vợ
chồng Tuấn làm tụi ḿnh cảm thấy t́nh bạn
thân thương quá. Và một h́nh ảnh mà chúng ḿnh không thể
nào quên đó là thầy Đ́nh. Cho đến bây giờ tụi
ḿnh cũng không nghĩ là Thầy có thể ḥa đồng với
học tṛ như vậy. Thầy chở đi chơi và kể
chuyện rất vui, khác hẳn với một thầy
Đ́nh ngày xưa đứng trên bục giảng. Thầy
ơi! Chúng em sẽ không bao giờ quên được Thầy.
Đến ngày Họp Mặt,
một ngày mà ḿnh đă chờ đợi từng giây phút.
Các bạn mà ḿnh gặp đầu tiên là Xuân Mai, Bích Nguyệt,
Biên, tiếp theo là các Thầy Cô, các bạn cùng lớp Ánh
Nga, Minh Phượng, Kiên và Danh và một số em Khoá 4 là
Tân, Cúc, Hằng, Riu, các em Khoá 7 Hưng, Tài, và c̣n nhiều em
khác nữa... Không khí họp mặt tràn ngập t́nh cảm
yêu thương nhất là tất cả thầy cô và bạn
bè dành cho các cựu học sinh từ Việt Nam qua.
Chương tŕnh buổi
lễ Họp Mặt tuy ngắn gọn nhưng rất
trang trọng. Những bài hát ca ngợi về t́nh thầy
tṛ, t́nh bạn được các cựu học sinh tŕnh bày
không khác ǵ ca sĩ chuyên nghiệp. Thầy cô cũng hát với
học tṛ thật là vui vẻ.
Buổi lễ kết
thúc sau phần chụp h́nh lưu niệm.
Ngày hôm sau, Thầy cô và bạn
bè đi San Antonio, một ngày thật vui và nhiều kỷ
niệm. Cuộc vui nào cũng phải đến lúc chia
tay. Không gian ở nhà Tân Cúc đêm hôm ấy đă để
lại nhiều ấn tượng trong ḷng của chúng
ḿnh. Tiếng hát, tiếng cười, nước mắt,
không chỉ nước mắt của cựu học sinh mà
chúng ḿnh cảm nhận đâu, đó c̣n có nước mắt
của thầy cô.
Cám ơn Thầy Cô, cám ơn các bạn
đă cho ḿnh sống lại những ngày tháng ngây thơ
dưới mái học đường THTĐ bằng những
tấm ḷng của những người con xa xứ
nhưng đầy ắp t́nh người. Thật tuyệt
vời, cám ơn và cám ơn.
Arizona, 31 tháng 10 năm
2008
LÊ THỊ TÔ HUỆ (Khoá 2)