Cõi Của Nhớ Quên

CÕI CỦA NHỚ QUÊN
khi ta về màu tóc em đã cũ
rêu mái nhà cũng phai một chiều mưa
từng giọt rớt vào trái tim mèm ướt
bồng gió về _ hong lại tóc em xưa

khi ta về trong mắt em mùa nhớ
chiều rắc buồn từng sợi rớt bên song
bóng nhàn nhạt lên áo buồn sợi mỏi
thơ trầm ngâm khâu đường chỉ bao lần

khi ta về dấu chân xưa huyền thoại
chờ bình minh em cõng nắng lên đồi
và có phải _ thời gian vừa chửng lại
để ta còn níu được nụ hương môi

khi ta về một ngày qua rất lạ
bên cuộc đời nhốt lại gã cô đơn
bỗng ta chợt nhớ ra là ta đã
làm oan hồn trong cõi của nhớ quên….
LanPhi

You may also like...

2 Responses

  1. VoChieu K1 says:

    Chào mừng bạn đã đến với Trang Nhà THTĐ
    Rất mong những đóng góp mới của Hùng

  2. Minh Nguyet says:

    Vẫn những vần thơ đượm chất thiền
    Welcome back GOT2

Leave a Reply