Chiều Không Hẹn
Chiều không hẹn
Chiều không hẹn anh về thăm trường cũ
Cơn mưa chiều rơi vội ướt hàng cây
Lời Cô Thầy, tiếng bạn gọi đâu đây
Lòng vẫn tưởng hôm nay mình đi học
Chiều không hẹn anh về thăm trường cũ
Mong tình cờ gặp lại nhỏ ngày xưa
Chuyện sân trường, chuyện ngày nắng ngày mưa
Chuyện hai đứa anh chưa lần nói hết !
Thích, thích lắm đêm về anh lười biếng
Bỏ học bài , thơ thẫn nhớ người ta
Mơ hè về cành phượng vĩ đơm hoa
Anh hái ép, tặng nàng lưu kỷ niệm
Nhỏ nhớ không dòng thư xanh anh viết
Nơi nhỏ ngồi anh lén gởi làm quen
Tái bút thư : ‘’nhỏ đừng giận anh nhen
anh nhát quá ! chỉ tỏ tình trên giấy”
Cuối trang thư, quên đề tên chữ ký
Đến ra trường chẳng nhận được hồi âm !
Nhỏ mến thương, nơi nào đó xa xăm
Có chút nhớ dòng thơ anh xưa cũ
Chiều không hẹn anh về thăm xứ Thủ
Năm tháng qua trường cũ đổi thay nhiều
Chiếc cổng trường khép kín đứng buồn hiu
Thời áo trắng chiều nay anh thấy nhớ
Phương Lan
Những vần thơ vụng dại của ngày xưa
Chuyện vu vơ, chuyện nắng lẫn chuyện mưa
Tưởng đã hết, mà không bao giờ hết
Vì ngày xưa vẫn còn mãi xa xưa !
Thế đó , chuyện học trò không bao giờ chấm hết ví đôi khi có bắt đầu đâu mà đòi kết thúc !
và tình học trò vẫn còn mãi với thời gian
Dù xa lâu lắm tuổi học trò, nhưng kỷ niệm tuổi học trò luôn làm mình nhớ mãi…hén SH.
Hay quá PL ơi
hehe!.được khen, vậy là phải bịa ra chuyện để viết tiếp nữa thôi.hihi!!!
Ừ, em cứ bịa vậy mà anh thích
Để mỗi ngày anh vào quép để đọc thơ
…Nhớ nghe Phuong Lan
Em cứ bịa vậy mà anh lại thích
Để mỗi ngày anh vào web đọc thơ
Em viết thật nhưng cứ nói giả vờ
Vi “hồi đó” biết gì em nói dối !
Mời tiếp
Mình thử viết thơ ráp “Hồi đó” nha các bạn
Cám ơn anh VCH, em ghi nhận sự khéo léo của đàn anh mình. Ráp theo anh nè!…
Vì “hồi đó” chớm ngập ngừng tuổi lớn
Hai đứa trò khờ nghệch giống như nhau
Muốn làm quen, liếc mắt, chẵng câu chào
Cũng tại bị…cũng tại vì ” hồi đó” !!!
Mà hồi đó tại vì em không nói dối
Với thật lòng anh mới cảm nhớ thương
ÔI cánh thư anh trao chuốt từng lời
Với ước vọng cho em đọc mà không trách
Rồi vội vã anh xa trường dạo ấy
Đến bây chừ vương vấn vẫn vấn vương!
Xa quê hương tháng năm dài ngăn cách
Nhớ đến trường từng bước nhỏ quanh sân
Hè bên ni anh vẫn nghe lời ve gọi
Nhưng tuyệt nhiên không phương vỹ, không mưa rào
Không câu thơ lời chảy chuốt tuổi học trò
Mới thấy vắng với nhớ nhung ngày hồi đó
Bạn Hồng Thạnh ơi, chuyện “hồi đó” của bạn dễ thương lắm, bạn kể tiếp đi.
Hay quá.
Cả Phương Lan và Hồng Thạnh đều hay.
Những thi sĩ của trường THTĐ …đúng là cám cảnh sinh tình …thơ hi hi! Bravo! Bravo!