KHÓC BẠN – Phạm thị kim Cúc

KHÓC BẠN – Phạm thị kim Cúc
Dẫu đời “sanh ký, tử qui”,
Kẻ đi người ở luống chi não lòng!
Bình thân Bạn trãi phong trần,
Từ ngày sánh phận má hồng lên xe.
                       -&
Tưởng đời hạnh phúc từ đây,
Nào ngờ số phận đắng cay, vô thường!
Nhà chồng mưa nắng khôn lường,
Đời bao khổ nhọc, Bạn tường bấy nhiêu!!!
                       -&
Thăng trầm đời Bạn hẩm hiu,
Xót thương lòng Bạn sống xa ẩn mình.
Hết hồi nghiệt ngã vô tình,
Bạn vui sống lại với đời hồn nhiên.
                       -&
Tưởng rằng Cúc lại nở hoa,
Chân tình đãi bạn gần xa chan hoà.
Bạn an vui sống tuổi già,
Nào ai biết được đến giờ biệt ly!!!
                       -&
Má hồng trút phận Bạn đi,
Cầu hương hồn Bạn về nơi Vĩnh Hằng.
Lê thị Lịch

You may also like...

Leave a Reply